Nhớ F19_BCS một thời, chúng ta mới hiểu hết được câu chuyện này nhỉ...
Truyền thuyết sông Lục Nam
Từ sau đận lũ năm Ất Dậu (2005 chứ không phải 1945), dân lành hai bên bờ sông Lục Nam còn truyền tụng mãi một câu chuyện đẹp đẽ làm nao lòng người.
Năm ấy, mùa lũ đầu tháng 7 âm, cả vùng Sơn Động, Lục Ngạn Bắc Giang chiều nào cũng mưa. Mùa tuần thủy của Hà bá sông Lục Nam mà. Hà Bá là một kẻ ác độc, mùa nào cũng dâng nước lên cao, lại rất chi là hám gái, nhưng lại chưa vợ con gì cả. Chiều, mưa tuôn xối xả, các dòng suối nhỏ róc rách bỗng rọc rạch, ậm ệ như bà mang dạ chửa vỡ bầu, tuôn ra ào ạt, khiến khuc sông thường ngày êm ả, xe cộ có thể lội qua dễ dàng bỗng biến thành một dòng chảy đục ngầu, đỏ quạch.
Tối, mưa to gió lớn, Hà Bá nương theo mưa gió, đến nhòm vào từng ngôi nhà có chị em phụ nữ trong vùng. Hắn đương tìm vợ.
Đến một căn nhà cao nhất thị trấn An Châu, bỗng hắn giật mình.
Át cả tiếng sấm sét, là giọng lảnh lót của một bầy chị em, véo von như tiếng xoong tiếng chảo, uốn éo như tiếng cưa tiếng đục, điệu đà như tiếng nồi hơi tầu hỏa. Âm vút cao như tiếng xé quần xé áo, âm thì thầm như tiếng loa phóng thanh bị rè, thì thào so cái này to cái kia nhỏ, tiếng hôn chùn chụt, tiếng dẫm bì bạch, tiếng thở hì hụi.
Hà Bá ngó vào xem. Trời, lạy tổ tiên các bậc Hà Bá, sao lại có một bầy các cô xinh tươi thế này. Cô thì mũm mĩm như múi mít mật, cô thì yểu điệu như là củ kiệu, cô thì thướt tha như châu chấu ma, cô thì nhu mì như hòn đá kì, cô lại mảnh mai như con cún lai, cô thì trắng bóc như là con cóc, cô lại bánh mật như là quả cật,?., mỗi người một vẻ. Tất cả là có 9 ả nõn nà...
Lòng xao xuyến rung rinh, Hà Bá thầm khắc ghi từng cô?.
Từ sau đận lũ năm Ất Dậu (2005 chứ không phải 1945), dân lành hai bên bờ sông Lục Nam còn truyền tụng mãi một câu chuyện đẹp đẽ làm nao lòng người.
Năm ấy, mùa lũ đầu tháng 7 âm, cả vùng Sơn Động, Lục Ngạn Bắc Giang chiều nào cũng mưa. Mùa tuần thủy của Hà bá sông Lục Nam mà. Hà Bá là một kẻ ác độc, mùa nào cũng dâng nước lên cao, lại rất chi là hám gái, nhưng lại chưa vợ con gì cả. Chiều, mưa tuôn xối xả, các dòng suối nhỏ róc rách bỗng rọc rạch, ậm ệ như bà mang dạ chửa vỡ bầu, tuôn ra ào ạt, khiến khuc sông thường ngày êm ả, xe cộ có thể lội qua dễ dàng bỗng biến thành một dòng chảy đục ngầu, đỏ quạch.
Tối, mưa to gió lớn, Hà Bá nương theo mưa gió, đến nhòm vào từng ngôi nhà có chị em phụ nữ trong vùng. Hắn đương tìm vợ.
Đến một căn nhà cao nhất thị trấn An Châu, bỗng hắn giật mình.
Át cả tiếng sấm sét, là giọng lảnh lót của một bầy chị em, véo von như tiếng xoong tiếng chảo, uốn éo như tiếng cưa tiếng đục, điệu đà như tiếng nồi hơi tầu hỏa. Âm vút cao như tiếng xé quần xé áo, âm thì thầm như tiếng loa phóng thanh bị rè, thì thào so cái này to cái kia nhỏ, tiếng hôn chùn chụt, tiếng dẫm bì bạch, tiếng thở hì hụi.
Hà Bá ngó vào xem. Trời, lạy tổ tiên các bậc Hà Bá, sao lại có một bầy các cô xinh tươi thế này. Cô thì mũm mĩm như múi mít mật, cô thì yểu điệu như là củ kiệu, cô thì thướt tha như châu chấu ma, cô thì nhu mì như hòn đá kì, cô lại mảnh mai như con cún lai, cô thì trắng bóc như là con cóc, cô lại bánh mật như là quả cật,?., mỗi người một vẻ. Tất cả là có 9 ả nõn nà...
Lòng xao xuyến rung rinh, Hà Bá thầm khắc ghi từng cô?.
Nhưng trong 9 cô ả đấy, có một cô nổi bật lên với vẻ yêu kiều hiếm có mà không ? một loài thủy tộc nào có được. Cô mĩ miều, yểu điệu, yêu kiều, lắm điều, và rất liều. Trái tim của Hà Bá đập rộn ràng. Hắn bị tiếng sét ái tình đánh một cái đến choách. Ngất ngây con gà tây. Sau khi choáng váng, hắn vội chạy về nhà thay quần áo và sắm lễ, quyết ngày mai đón dâu, vì hắn biết bầy chị em kia sẽ lội qua Khe Rỗ, nơi hắn thường đi tè?
Hắn vội vã quá, mà không kiên nhẫn ở lại để xem các nàng chụt chịt với các anh giai. Hắn vốn không để ý các anh giai !
Sáng hôm sau, nước Lục Nam lên đỏ ngầu. Chiều hôm trước, Hà Bá đã lôi một kẻ xấu số 23 tuổi xuống sông. Nay hắn lại muốn lôi một Gà xuống nữa. Khi bầy xiêm áo kia qua sông, sóng yên gió lặng. Hắn chưa chuẩn bị xong quà cưới : Một nồi giun xào, một mâm đỉa luộc, một chậu cóc nấu đông, trang trí bằng đĩa dưa vắt chua.
Thế nên lúc đoàn người rậm rịch kéo về, hắn mới nổi mưa nổi gió đón dâu. Bầu trời vần vũ như màn che tân hôn, đáy sông rêu êm ái đợi động phòng. Hà Bá đứng chực dưới sông. Hai cô qua, ba cô qua,? bảy cô qua, tám cô qua, chín cô qua. Quái, hôm qua có 9 ả mà sao hôm nay thành 10 ? Hắn không quan tâm lắm, bởi tân nương đang dò dẫm bước xuống chuyến đò cuối cùng?..
Hắn vội vã quá, mà không kiên nhẫn ở lại để xem các nàng chụt chịt với các anh giai. Hắn vốn không để ý các anh giai !
Sáng hôm sau, nước Lục Nam lên đỏ ngầu. Chiều hôm trước, Hà Bá đã lôi một kẻ xấu số 23 tuổi xuống sông. Nay hắn lại muốn lôi một Gà xuống nữa. Khi bầy xiêm áo kia qua sông, sóng yên gió lặng. Hắn chưa chuẩn bị xong quà cưới : Một nồi giun xào, một mâm đỉa luộc, một chậu cóc nấu đông, trang trí bằng đĩa dưa vắt chua.
Thế nên lúc đoàn người rậm rịch kéo về, hắn mới nổi mưa nổi gió đón dâu. Bầu trời vần vũ như màn che tân hôn, đáy sông rêu êm ái đợi động phòng. Hà Bá đứng chực dưới sông. Hai cô qua, ba cô qua,? bảy cô qua, tám cô qua, chín cô qua. Quái, hôm qua có 9 ả mà sao hôm nay thành 10 ? Hắn không quan tâm lắm, bởi tân nương đang dò dẫm bước xuống chuyến đò cuối cùng?..
Cũng phải nói là con đò này vốn là cái thuyền tôn vớt bèo ở các ao làng, được đem lên trân trọng đổi tên là Đò cho nó hợp với chức năng mới.
Tân nương thẽ thọt nhón một ngón chân cái bước xuống, rồi êm ả hạ bàn tọa. Cùng với cô là một gã béo ị, Hà Bá tự nhủ : có thằng béo này thì kế hoạch chắc thành 100%, rồi dùng mỡ để làm món ?orắn nước bọc mỡ nướng? là hơp. Hắn sung sướng, kéo mưa to lên khiến hai người phải lấy áo mưa trùm kín lại. Chuẩn bị đếm ngược nào, 10, 9, 8 , 7, ?.
Con thuyền từ từ rời bến. Quá đỗi sốt ruột, vừa thấy đò tách bến một lúc, Hà Bá nổi cơn sóng. Thuyền nghiêng sang một bên. Quả nhiên như Hà Bá dự tính, cái tấm thân to béo kia kéo thuyền tròng trành, và rồi : Ụp !!!!
Tất cả lộn cổ xuống sông.
Hà Bá vội lao vào giữa đám lùng bùng đang chìm dần dưới nước.
Hắn chui vào giữa tấm áo mưa đang bọc lấy hai người.
Cảnh tượng giữa tấm áo mưa làm hắn chết sững...
Trái tim hắn vỡ nát.
Hắn đã chết trong cơn đau đớn, tuyệt vọng cùng cực?.
Hắn không có con, nên khúc sông vô chủ. Từ đó sóng yên gió lặng.
Tân nương thẽ thọt nhón một ngón chân cái bước xuống, rồi êm ả hạ bàn tọa. Cùng với cô là một gã béo ị, Hà Bá tự nhủ : có thằng béo này thì kế hoạch chắc thành 100%, rồi dùng mỡ để làm món ?orắn nước bọc mỡ nướng? là hơp. Hắn sung sướng, kéo mưa to lên khiến hai người phải lấy áo mưa trùm kín lại. Chuẩn bị đếm ngược nào, 10, 9, 8 , 7, ?.
Con thuyền từ từ rời bến. Quá đỗi sốt ruột, vừa thấy đò tách bến một lúc, Hà Bá nổi cơn sóng. Thuyền nghiêng sang một bên. Quả nhiên như Hà Bá dự tính, cái tấm thân to béo kia kéo thuyền tròng trành, và rồi : Ụp !!!!
Tất cả lộn cổ xuống sông.
Hà Bá vội lao vào giữa đám lùng bùng đang chìm dần dưới nước.
Hắn chui vào giữa tấm áo mưa đang bọc lấy hai người.
Cảnh tượng giữa tấm áo mưa làm hắn chết sững...
Trái tim hắn vỡ nát.
Hắn đã chết trong cơn đau đớn, tuyệt vọng cùng cực?.
Hắn không có con, nên khúc sông vô chủ. Từ đó sóng yên gió lặng.
Nơi chàng trai và cô gái kia cắm lại con dao để lại, người dân lập đền thờ, bốn mùa cúng tế. Nghe đâu rất là linh ứng, cứ hễ ai đến cầu duyên là y như rằng thỏa nguyện.
________________
Tiếng thơ !
Đọc xong truyền thuyết Lục Nam
Mới thấy cái máu chơi ham tụi này
Mưa to bão lớn chẳng tày
Chị em chiến hết cả ngày lẫn đêm
Đường đi thì chẳng được êm
Leo đèo lội suối lại thêm đi đò
Mà đò thì rất là "four`"
Có thằng Hà Bá nó thò tay lên
Đầu tiên thì nó sướng rên
Vì có đồng chí lại quên khoá quần
Sau vài giây phút bần thần
Hà Bá bị cắn mấy lần vào tai
Nó bèn vớ lấy cái chai
Thì lại bị cắn bằng hai cái mồm
Đau quá nó nhẩy chồm chồm
Hai tay ôm mặt ôm mồm kêu la
Trên bờ mình vẫn éo tha
Vạch ra tè xuống thêm dăm ba lần
Bác Toàn xung phong tụt quần
Nhẩy ngay xuống nước kéo quần em Thanh
Em Thanh cũng rất là nhanh
Bơi vào đến bến không phanh phát nào
Mọi người lúc đó thở phào
Chửi bới vài tiếng lại ào lên xe.
( Trong phút ngẫu hứng và chưa đủ tư liệu nên chưa nghĩ tiếp được)