Tây Bắc, Điện Biên - 60 năm cái Tết *****
Câu "ăn tết *****" vẫn còn là cách gọi ngày 2/9 của đồng bào các dân tộc Tây Bắc. Chuyến đi thật tuyệt vời, không phải chỉ vì cảnh đẹp, thời tiết đẹp, mà còn vì không khí lễ hội khắp nơi vùng Tây Bắc.
Hành trình: khoảng 1000 km, 4 ngày, 4 xe, 8 người.
Ngày 1 (1/9): Hà Nội - Sơn La
Hà Nội - Hòa Bình - Mộc Châu (gặp hội của cả vạn người Mông, Thái, Lào,...) - Sơn La. Trên đường gặp nhiều con thác rất đẹp. Một số chỗ đường bị lở, sụt. Quyết định không rẽ vào lòng hồ. Gặp đoàn bác Cao Sơn, tối đi tắm suối khoáng ấm (có mỗi 3 người xuống)
Ngày 2 (2/9): Sơn La - Điện Biên
Sơn La - Thuận Châu - đèo Pha Đin (32km) - Tuần Giáo - đèo Tăng Quái - Điện Biên. Chiều qua hầm De Cartes, đồi A1,...., đi tấm suối khoáng nóng AVu.
Ngày 3 (3/9) Điện Biên - Bắc Yên
Lên đồi D1, tượng đài Chiến thắng (có nguy cơ sụp) - đi lối tắt vào Mường Phăng, hầm chỉ huy chiến dịch, (mà người dân gọi là hầm cụ Giáp hoặc hầm Đại tướng) - vượt đèo Tăng Quái về Tuần Giáo. Dự tính đi đường 279 về Than Uyên để gặp đoàn bác CS ở Văn Chấn, nhưng con đường đó tuy có trên bản đồ thực ra lại chưa làm. Đành qua Pha Đin về Sơn La. Đi tối đến ngã ba Cò Nòi. Qua đèo Tạ Khoa trong bóng tối mịt mù, qua sông Đà - thị trấn Bắc Yên lúc 9.30
Ngày 4 (4/9) Bắc Yên - Hà Nội
Định vượt sang Trạm Tấu, nhưng đường mới làm đến Hang Chú, nên đi đến bản Tà Xùa phải quay lại - Phù Yên - đèo Thu Cúc - Thanh Sơn - tắm suối khoáng nóng - Hà Nội.
Những bức ảnh tiêu biểu, tổng hợp của chuyến đi
Ngày hội ở Mộc Châu. Ở đây vào tối 1/9 có chợ tình của người Mông, nơi con trai tỏ tình và con gái được quyền chọn lựa. Sang tối 2/9 sẽ là của người Thái. Gặp cả vạn người ở thị trấn, với các sắc màu khác nhau.
Dòng thác Cầu Vồng trên đường đi
Và một đêm sinh nhật đáng nhớ của anh chàng này
Trên đỉnh đèo Pha Đin
Hầm De Cartes
Và hố bộc phá trên đồi A1
Đêm pháo hoa rực rỡ. Hàng vạn người khắp tỉnh Điện Biên và cả Sơn La đổ về đây xem ca nhạc và pháo hoa. Có lẽ họ vui mừng hơn rất nhiều những người Hà Nội vẫn xem pháo hoa hàng năm. Tiếng hò reo ầm ĩ.
Trong cánh rừng Mường Phăng.
Người dân ở đây quý cụ Giáp hơn *****.
Hướng đến Thiên đường
Mình nhìn thấy cụ Giáp đứng đó, nhưng khi ông Nguyễn Khoa Điềm giới thiệu đại biểu thì không thấy tên cụ Giáp, mà chỉ các ông đương chức đương quyền, và 3 ông cựu thôi, thấy buồn vô hạn. Những lần như thế này mà người ta vẫn còn phải xét đến chức vị nhau vậy thì thật đau cho lòng người Việt.
Chiều hôm đó lên đến Điện Biên, sáng hôm sau Mường Phăng vào hầm Chỉ huy là nơi cụ Giáp và cụ Thái đã ở, đã chiến đấu 50 năm trước. Đẹp, và thích lắm. Bọn trẻ lúc nào cũng "cụ Giáp, cụ Giáp"
Cái tượng đài chiến thắng hoành tráng thì bỏ hoang và chờ sập, những thứ rất to được dựng nên rồi cũng có thể đổ sụp ngay. Chỉ có lòng người là không thể đổ được. Vậy đấy.
Cotdien yên tâm. Còn nhiều ảnh đẹp lắm, và sẽ đưa lên.
Có thể nói, chuyến đi này, ngoài niềm vui vì đi du lịch, đến những vùng núi Tây Bắc mà đa số mọi người thành phố chỉ nghe trong sử sách, lái bằng chính chiếc xe của mình - chứ không phải ngồi otô hay máy bay - thì còn có một phần Tự Hào nữa.
Vì rằng lần này là 60 năm Quốc Khánh. Trong khi mọi người hầu hết đi đến những địa danh du lịch nổi tiếng, Huế, Đà Nẵng, Sapa, Hạ Long, với những phương tiện đang sẵn sàng chờ đón, thì đoàn lại ngược Tây Bắc, đến với những con đèo lịch sử, địa danh lịch sử.
Trong cùng đợt này, riêng trong box cũng có đòan đi lên Lai Châu - Bình Lư - Mù Căng Chải của BCS, đoàn khủng bố hơn là Apachải của bác Dugia. (Không biết đoàn Apachải đến được đâu rồi???), nhưng đoàn này lại được hưởng ngày hội các dân tộc ở Mộc Châu, đêm bắn pháo hoa ở Điện Biên, tràn đầy không khí lễ hội vùng cao.
Có cảm giác rằng người các dân tộc vùng cao đón ngày này trang trọng, náo nức, vui sướng hơn hẳn người dưới xuôi, dù rằng không hòanh tráng, phô trương như dưới xuôi. Người ta vui vẻ và sung sướng thật sự, hớn hở, tíu tít hồn nhiên như cuộc sống của họ vậy. Các sắc màu xanh đỏ, rực rỡ khắp nơi mà không cần ai "phát động", "yêu cầu", "đề nghị". Đến thị trấn nào cũng có thể thấy điều đó.....
Mấy cái ảnh trang đầu là những hình ảnh tiêu biểu thôi. Còn nhiều ảnh đẹp. Chuyến đi thế này mà không có ảnh thì thật là phí riệu !!!
Buổi sáng, dông thẳng Hòa Bình, vèo cái qua Hòa Bình, mà quên mất không vào chụp cái đập thủy điện cái. Cũng chả sao, chừng nào mùa xả lũ lớn nhất lên xem cũng được.
Đến cái dốc núi trắng phớ này. Một thời gian nữa, mưa gió, rồi cây mọc, có lẽ nó cũng sẽ không còn trắng như thế này.
....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét