Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2003

Long Trường Tân Thanh



Một năm trong cõi Vờ NE
Chữ tài chữ sắc kéo bè với nhau

Một năm chẳng phải là lâu
Mà sao nẩy nở bao câu chuyện tình
Cái thì mọc ở đầu đình
Cái thì bị ép chỗ phình chỗ teo
Cái thì tan tác bọt bèo
Cái thì thành tựu nhóc nheo đầy nhà....
Đời người qua trận phong ba
Mới hay tài sắc chẳng qua rồi tàn.

Có nàng tài tử ngang tàng
Xuất thân quyền quý gươm đàn đều thông
Phâu Linh họ ấy mới ngông
Mỹ danh Rên Rỉ - ai trông cũng thèm
Đôi làn thu thuỷ ướt nhèm
Làm tim sư cụ cũng mềm như tương
Long lanh hai lá liễu dương
Nửa như từ chối, nửa đương mời chào
Má nàng xinh xắn làm sao
Hai cái lỗ mũi nấp vào bên trong
Một bờ môi nhỏ cong cong
Che hàm răng ngọc đã long vài phần
Giọng cười như thể chuông ngân
Tiếng răng kẽo kẹt vừa gần vừa xa
Trông như nở vạn đoá hoa
Vén làn môi đỏ thò ra vài nhời
Tóc mây buông xoã lưng trời
Nghe trong hương tóc có mùi đồ ăn
Thơm tho như thể cơm lam
Mặn mà chẳng kém chỗ làm mắm tôm

Thơm tho như thể cơm lam
Mặn mà chẳng kém chỗ làm mắm tôm
Cái eo uốn éo thon thon
Chị em họ Triệu* cũng còn thua xa
Bàn toạ mới gọi thật là
Bánh dầy bánh đúc bầy ra lù lù
Bướm ong bay lượn tít mù
Mà không có chú nào bu vào người
Ngón tay măng nõn cả mười
Cái sơn xanh bóng, cái tươi màu hồng
Đôi chân trắng muốt tựa bông
Khéo thay ai đóng giầy không bị thừa
Đúng là phong vận trời cho
Dẫu Tây Thi cũng chẳng so được nào
Điêu Thuyền xách dép chạy sau
Chiêu Quân mặt ủ mày chau giận hờn
Cho dù đến Dương Ngọc Hoàn
Cũng đành nhường khoản "nách vàng thơm tho"

Ấy là chưa kể tài hoa
Văn thơ cuồn cuộn như là bụng sôi
Một bầu kinh sử ngất trời
Mỗi khi vẩy bút Văn rơi khắp nhà
Tình thơ lênh láng tuôn ra
Cục là Điển tích, lỏng là Ca dao
Kiến văn mới lớn làm sao
Bao nhiêu tinh tuý đổ vào bụng kia
Hàng đêm Rên thức rõ khuya
Ra công nhồi nhét hàng nia picture
Nửa là ảnh CThờ Thờ
Nửa là bí kíp ba Xờ của Tây
Thực hành tí toáy cả ngày
Xem ra nàng đã thuộc ngay vào đầu

Cuộc đời từng trải dãi dầu
Lập nên công trạng khi đầu còn xanh
Rõ ràng một bậc chí thành
Thạch kim phải mở (*), thác ghềnh vượt qua
Từ trong Thảo Luận chui ra
Ngả nghiêng Văn học, lân la Thi từ.

Nhưng đời được mấy xuân thu
Một là sinh đẻ, đi tu thứ nhì
Nàng Rên vốn chẳng cầu kỳ
"Đẻ thì tớ đẻ, tu thì tớ thôi"
Cho nên lòng thấy bồi hồi
Bóng câu thấm thoắt, bóng người vắng tanh
Chiều trời chạng vạng rõ nhanh
Nếu không vội vã thì giành được ai
Làng Ne nghe nói nhiều giai
Hào hoa phong nhã cũng hai mươi chàng
Dễ thương như đoá hoa hường
Đẹp trai cũng được, tầm thường cũng xong
Miễn là có được chú chồng
Miễn là chín tháng bụng phồng như chum
Đời thì như đoá hoa thơm
Phải tìm được chỗ kiếm cơm hàng ngày...

Ngẫm đời mà thấy đắng cay
Một thân vàng ngọc một tay anh hùng
Mà sao phòng vẫn lạnh lùng
Chưa ai rủ rỉ, chưa cùng ấp ôm
Cứ chờ thì đến hoàng hôn
Chắc là cũng chẳng thể hơn được nào
Nay đà quyết chí xem sao
Tìm chồng quyết liệt, kẻ nào dám ngăn

Rên nhớ rằng ở cuối thôn
Có một ông mối tiếng đồn đã lâu...

Sẵn nhà có mấy buồng cau
Có dăm nải chuối có trầu vài trăm
Rên bèn sắm sửa một mâm
Tìm nhà ông mối hỏi thăm tin chồng
Ông này tuy vẫn phòng không
Nhưng già tay buộc nên xong ối người
Tay ông như thể tay trời
Cặp nào đã ghép, cả đời đều tong
Dù cho có mấy đời chồng
Anno đã lái là không lo gì
Rên thầm tính toán nghĩ suy
"Chồng không kiếm được, ta ghì mối luôn
"Có khi vẹn cả đôi đường
"Ta đà có mánh, mối lường được sao?


Nghĩ rồi tí tởn hôm sau
Gà còn chưa gáy, bưng trầu đem sang
Nhỏ to kể sự nhỡ nhàng
Sụt sùi tâm sự mấy hàng lệ tuôn
Anno ngẫm thấy cũng thương
Trong lòng cũng tính mấy đường tình tang
Nhưng Rên vốn thật hiên ngang
Tay to tựa cột đình làng Vờ Ne
"Cái này cô ấy mà đè
"Nếu không ngắc ngoải cũng què mấy chân

Nên cứ mãi tần ngần
Một phần thì tiếc, một phần hãi kinh
Rên thời đoán được sự tình
"Thôi thì nói thật, chúng mình hiểu nhau
"Nếu không cá nào cắn câu
"Thì đây cho đấy đi chầu Diêm vương
"Đấy ngoan thì đây mới thương
"Không thì Uổng Tử(*) có đường đến ngay


Ông mối nghe nói nguy thay
Vội vàng giở sổ xem ngày tháng năm
Chợt đùi vỗ một cái rầm
"Khéo thay nhà chị, mai rằm rồi đây
"Chùa kia có một ông thầy
"Rõ là chăm chỉ ngày ngày tụng kinh
"Chị thời ở ác gặp lành
"Mai lên chùa cúng, dỗ dành nhà sư....
"Làm sư lỗi đạo chân tu
"Nhưng nhà chị được thằng cu là huề

Ai ngờ Rên bỗng hằm hè
Rằng "Sao nhà chú lại nhè nỗi đau
"Chuyện này tớ dấu đã lâu
"Hôm nay nói thật cho nhau vừa lòng...

Hoá ra tháng trước ngày rằm
Cũng là tính nước thì thầm với sư
Một mâm oản quả rõ to
Một cân thịt chó rượu vò mười năm
Rên nhằm vào lúc tối tăm
Chui tụt vào chỗ sư nằm đọc kinh
Rên muốn sư cụ giật mình
Ù oà để bất thình lình tí chơi

Ai dè sư biết có người
Xua ngay đậu phụ ra ngoài nhe răng
Rên giờ mới thấy thất kinh
Hãi hùng quỳ xuống "thật tình" mà thưa
"Rằng tôi vốn muốn đi tu
"Nghe thầy đạo hạnh có thừa nên theo
"Chẳng qua buổi sáng chơi diều
"Buổi trưa đánh đáo buổi chiều chơi quay
"Nửa đêm mới đến được đây
"Mong thầy thu nhận lòng này của tôi

Sư cười "Biết tỏng ra rồi
"Làm gì dấu mãi để lòi cái đuôi?
"Thịt chó là để làm mồi
"Cái vò rượu ấy ngâm hồi phải chăng?
"Mấy cặp cá ngựa tung tăng
"Mấy lạng hải cẩu hoàn nằm bên trên?

Rên nghe mà thấy kinh hoàng
Giá như mặt đất có đàng mà chui
Thôi đành bộc lộ đôi lời
Sư mà thông thuận thì trời xe duyên
Chẳng ngờ sư bỗng nói liền
"Chẳng dấu thí chủ, có tiền mới xong
"Kinh Phật thì để trai phòng
"Nhưng mà Kinh tế mới mong nuôi mồm
"Thí chủ chả chịu hiểu dùm
"Nhà chùa có phải thằng Bờm được đâu
"Ta biết thí chủ rất giầu
"Ta không quân tử (*), có đâu mà buồn.....   

Ai dè Rên sợ tốn tiền
Sư dù phong độ lại hiền thế kia
Trí tuệ phong cách có thừa
Một tay xây dựng cửa chùa khang trang
Ni cô bà vãi cả đàn
Cô nào cô ấy xếp hàng chửa xong
Nhưng Rên keo kiệt quá chừng
Cò kè mặc cả đến từng đồng xu
Nói rằng "Tôi cần thằng cu
"Nhưng không phải chỉ thằng cu nối dòng(*)
"Thầy đã mang nợ đèo bòng
"Thì nên hoàn tục làm chồng tớ luôn

Nhưng sư lòng dạ Phật môn
"Chùa này cơ nghiệp đi buôn cả đời
"Lẽ đâu ta bỏ cơ ngơi
"Ở đây, thí chủ các nơi cúng dường
"Ta mới kiếm được người thương
"Mỗi năm đánh quả dễ thường chục cô

Thấy sư chính quả từ bi
Rên buồn Rên bã Rên đi khỏi chùa
Tương tư chẳng thiết cười đùa
Mỗi ngày xơi rổ me chua đỡ buồn
Đêm đêm bụng dạ bồn chồn
Nhắm mắt lại nhớ, nửa hồn ngẩn ngơ
Mơ thấy khuôn mặt nhà sư
Tiêu dao phong nhã, tưởng như thật gần
Quờ tay hoảng hốt trống không
Sư ơi sư hỡi mênh mông nơi nào
Ban ngày mà vẫn chiêm bao
Đi vấp đứng ngã ra vào mông lung
Ăn cơm rơi vãi lung tung
Áo thì mặc ngược, thắt lưng chẳng màng

Thấy Rên ngơ ngác hoang mang
Thương tình sư gửi vài hàng tâm thư....
Rưng rưng chưa tỉnh cơn mơ
Cầm thư mà vẫn còn ngờ chiêm bao
Vuốt ve Rên thấy nghẹn ngào
Tưởng hơi thở ấy gửi vào nơi đây
Hùng hục vội mở rõ mau
Một tờ giấy điệp trắng phau mịn màng
Vân vi thơ ấy mấy hàng
Rõ ràng sư cụ chữ càng thanh tao
Vẫy bút múa tựa mây cao
Đẹp như nước chảy lối vào vào Đào Nguyên
Làm Rên ngơ ngẩn nhớ thêm
Tay kia, người ấy, nửa đêm,... giá mà
Nén lòng đọc nét bút hoa
Mỗi chữ một giọt châu sa ngắn dài

Thư rằng "Tâm ý là ai
Trung nhân tình ấy miệt mài được bao
Ngẫm trong muôn sự trước sau
Buộc bao nhiêu mối dạ sầu bấy nhiêu
Ngày rằm thí chủ làm liều
Bần tăng cũng trọn mọi điều với nhau
Không phải lòng chẳng cắn câu
Nhưng duyên không bén, lẽ đâu không buồn
Chữ rằng Vạn dặm cánh buồm
Chỉ thương một bến, một đường mà thôi
Thí chủ chí khí ngất trời
Phong tư khôi vĩ, mắt ngời như sao
Hình dung duyên dáng thanh cao
Bần tăng vô phúc không sao đắp đền
Tưởng rằng hai chữ Nên Duyên
Với người thì được, với Tiền thì không
Thí chủ tiếc một chút đồng (*)
Bần tăng đành lỗi bộ lòng rõ ngon
Giá như rộng rãi một hôm
Thì như cô Chíp, có con được rồi"

Rên thời hoảng hốt rụng rời
Thế ra cô Chip ? ? ? ? Ôi thôi em mình ? ? ? ? 
Chip kia đã có gia đình
Tê Đê Nờ Á (Tdna) vốn tình đã lâu
Thằng Tip cũng mấy tuổi đầu
Làm sao sư dám nói câu phũ phàng?

Tâm thần mê mẩn bàng hoàng
Làm sao biết được đôi đàng trắng đen
Hoá ra Chip đã lèng phèng
Chao ôi là tức, là điên bụng này
Sư thầy là của ta đây
Mà em dám hớt tay này hả em?
Chị thì thương nhớ ngày đêm
Hoá ra em đã tòm tèm từ lâu
Cơn ghen như lửa đổ dầu
Đôi làn thu thuỷ đục ngầu phù sa
Răng nghiến đến đứt lưỡi ra
Hai tay múa chưởng phóng ra ầm ầm
Chân đá đổ cửa đánh rầm
Nhằm nhà em Chip hầm hầm vọt đi.

Lúc chạy ngang cửa hàng mì
Bỗng va đánh bốp phải mi một người
Đau quá Rên hét động trời
"Đứa nào dám cản, bà thời giết ngay!!!!!!!!"

Nhìn lại Rên bỗng cau mày
Em K. vừa ngã lăn quay giữa đường
Áo quần lem luốc mà thương
Mặt trông hoảng sợ răng dường văng ra
Thấy K. xinh đẹp như hoa
Hai chân chổng ngược quần thoa trễ tràng
Cơn ghen bỗng chốc vụt tan
Rên vội bồng dậy phàn nàn mấy câu
Xem ra chảy máu ở đầu
Lông mi lả tả thi nhau rụng rời
Đưa về nhà K. để ngồi
Bông băng thuốc đỏ một hồi mới xong
Tỉ tê tâm sự nỗi lòng
"Chị xinh thế ấy, tìm chồng thế kia
"Rồi gặp sư giữa đêm khuya
"Hoá ra em Chip cũng chia chác rồi...

Nghe xong, K. thấy bồi hồi
Bỗng đâu hàng lệ chảy trôi má hồng
Tiếc nấc nghẹn lại trong lòng
Mà hàng nước mũi ròng ròng tèm nhem
Miệng méo xệch đến là thương
Chân giẫy đành đạch, đấm giường kêu than:
"Đàn ông là loại phụ phàng
"Chị em ta chớ thèm màng làm chi
"Đàn ông là loại bỏ đi
"Chị em sao cứ ôm ghì nhớ mong
"Đàn ông bạc ác vô tâm
"Chị em vì thích củ sâm (*) mà chờ
"Đàn ông nhạt nhẽo hững hờ
"Chị em khêu gợi mà ngơ sao đành

Rên nghe hiểu rõ sự tình
Hoá ra K. cũng đầy mình tâm tư
Hỏi rằng : "Em nói thật ư?
"Ai làm em khổ, chối từ tình em

Được lời như cửa tháo then
Như quần mở khoá, như đèn vừa khêu
"Thân em lả lướt mĩ miều
"Mà người chẳng ngó chẳng chiều cho cam
"Yu là tên của chàng
"Ngày thì mong nhớ, đêm tràn lệ rơi
"Mà nay góc bể chân trời
"Lại nghe chàng đã có người hít hôn
"Em như nắng quái chiều hôm
"Nửa thì muốn tắt, nửa ôm căm hờn
"Hồi trước chàng vẽ em luôn
"Mà nay chàng lại đi vờn đứa nao
"Sô Phi với lại Sô Phao
"Hình như chàng vẽ tranh nào cũng nuy ?

Cắn môi Rên mới nghĩ suy
Ôi chao cái phận nữ nhi má hồng
Trời xanh có thấu tấm lòng
Chỉ thèm một bến, chỉ mong một đò
Dòng đời ai đếm ai đo
Ai khuấy cho đục, ai vò cho nhăn
Ai đưa ai đẩy gối chăn
Ai ôm ai ấp, ai nằm ai ăn
Ai cười cho úa trăng rằm
Ai buồn cho thắm, ai cầm tay ai
Ai đi để lại sớm mai
Ai chờ bên cửa, ai ngoài song thưa
Ai nghe mưa đợi gió đưa
Ai khua chèo gọi buổi trưa muộn màng
Ai ngồi cho đến hôn hoàng
Bóng ai thấp thoáng dặm ngàn chân mây?

Tiếng K. thổn thức đâu đây
"Chị ơi em chẳng đổi thay lòng vàng
"Nhưng người phụ bạc là chàng
"Bỏ đi biền biệt không màng tình duyên
"Chuyện xưa nghĩa cũ chẳng bền
"Chắc là tiền kiếp oan khiên đây mà
"Chúng ta dù phận đàn bà
"Nhưng em đã quyết, không tha thù này
"Con dao năm ấy đến nay
"Giờ em mài sắc, có ngày cắt phăng...

Rên nghe giật thót cả mình
Nhìn dao mà thấy lạnh từng đốt xương
Cái này K. nếu mà tương
Yu chắc hết cả đường tình tang
Một thân nam tử ngang tàng
Có khi một nhát tuyệt đàng tử tôn

Ngẫm mình đang muốn có con
Mà sao K. muốn đoạn ngôn chặn dòng
Run rẩy Rên mới hỏi lòng
Con dao thế ấy, máu hồng thế kia
Tính ghen ai nấy đều chia
Tại anh tại ả phải chi một người
Dầu cho điên đảo tơi bời
Cũng đâu chỉ bởi lỗi lời thuỷ chung
Nếu đừng ghen lộn ghen lồng
Yu chắc chẳng chạy rông nơi nào
Cuộc tình K. sẽ đẹp sao
Biết đâu K. đã được vào trong chăn
Để bốn chân vẫy lung tung
Để nghe rúc rích đến gần sáng mai

Nghĩ rồi lại nhủ một hai
"Tình ta lai láng chẳng phai chút nào
"Nhưng còn em Chip thì sao
"Biết đâu em cũng sa vào tình si
"Nhìn sư một thoáng là mê
"Như ta đêm ấy chưa về đã yêu
"Ta yêu em cũng liêu xiêu
"Nên em dại dột là điều hiển nhiên
"Chưa chi mình nổi cơn ghen
"Khác chi K. trút giận lên Y Ù
"Trách người thì hãy từ từ
"Trách mình trước đã cho dù không vui.

Nàng Rên dũng khí ngất trời
Quả là túc trí giữa thời đảo điên
Anh thư lại rõ là hiền
Suy sau xét trước nghĩ liền xung quanh
Tính rồi hạ giọng khuyên răn
"K. ơi em hãy khoan tâm đi nào
"Chàng dù bậy bạ ra sao
"Thì em phải cố nuốt vào tâm can
"Em mà cắt xẻo vội vàng
"Tổn thương thân thể làm chàng tuyệt con
"Thì em cái hận sẽ ôm
"Củ sâm chẳng có héo hon cả đời

K. nghe cũng hiểu đôi nhời
Dừng hàng nước mắt ngước đôi mắt tròn
"Quả em suy nghĩ hãy non
"Chỉ vì trẻ tuổi vẫn còn thơ ngây
"Giờ xin nghe chị sắp bầy
"Vẽ con đường đúng, theo ngay không nề

Ngập ngừng giây lát nghĩ suy
"Em ơi nẻo chính gần kề ngay đây
"Chùa kia sư đáng bậc thầy
"Bao nhiêu oan trái ngài bầy lối ra
"Ta dù gấy liễu nát hoa
"Giờ còn mỗi cách vượt qua cầu này.

Bàn rồi tay lại nắm tay
Hướng lên chùa ấy như đi ngay trong chiều

Cửa chùa nghe thoảng ngọc tiêu
Thanh tao tiếng mõ phiêu diêu hương trầm
Kinh chiều siêu thoát tâm thần
Lẳng lơ tiếng tụng như gần như xa.
Rên giờ ngơ ngẩn nhận ra
Dương quang ánh ấy khuất đà cuối non
(Hôm rằm chui cửa trèo tường
Làm sao thấy được hoàng hôn thế này)
Quả là mấy khúc thang mây
Tùng nghiêng tán lọng suối đầy nỉ non
Sư ngồi thiền ở cửa son
Ni cô bốn ả xếp tròn đằng sau
Vãi già người quạt người hầu
Vài nữ thí chủ têm trầu cánh sen.

Thấy K. cùng với nàng Rên
Từ bi sư mới mở liền mắt trông
Đưa tay chỉ nhẹ vào trong
Ni cô bà vãi khẽ vâng lui vào
Chim chiều kêu vọng trời cao
Rên đem tình thực trước sau tỏ bầy:
"Tương tư để đến hao gầy
"Tình là thế ấy, hận này làm sao?

Ngước nhìn cánh nhạn tiêu dao
Ngậm ngùi sư mới ngỏ trao lời thiền
"Ngẫm rằng muôn sự tại Tiền
"Tiền duyên tiền kiếp tiền nguyên tiền đình
"Dưới trăng se chỉ mà thành (*)
"Cái tâm thì có cái tình lại không
"Kiếp trước ân oán chưa cùng
"Kiếp này giả lại má hồng tóc xanh
"Gần nhau duyên nợ chẳng thành
"Xa nhau mới thấy tâm tình xuyến xao.
"Thí chủ K. dấu con dao
"Cũng toan đoạn tuyệt nỗi đau buộc mình
"Mong cắt được nghĩa ba sinh
"Nhưng không dứt nổi dây tình vướng chân
"Dao kia tạc chữ Ái Ân
"Chứ chưa đủ sắc mà đâm nát lòng
"Hữu duyên thì sẽ thắm nồng
"Vô duyên có ép cũng không được mà.
"Ấy như cô Chip nhà ta
"Vợ chồng bên ấy rõ là ấm êm
"Tê Đê Nờ A có tiền
"Nhưng mà lười nhác thường quên "trả bài"
"Đồng hồ chỉ 6 giờ hoài (**)
"Nguy cơ rạn nứt chẳng ai không tường
"Từ bi ta lấy làm thương
"Ra ơn mưa móc dẫn đường thoát nguy
"Chịu mua lấy tiếng thị phi
"Nhưng cứu được hoạ chia ly gần kề
"Cho Chip sung sướng ê hề
"Làm người hưởng phúc, ta thì cũng vui
"Cứu người, sinh đẻ cả đôi
"Cái duyên thế ấy rõ trời ban cho
"Mỏng manh như sợi chỉ tơ
"Nhưng là dây phận buộc sơ là thành.
"Còn kẻ không được duyên lành
"Thì dù có cố, cũng giành được đâu
"Cô Khoa ấy kẻ cứng đầu
"Yêu chồng người khác thả câu giật mồi
"Mong Chip li dị để rồi
"Bế ngay chồng Chip vào ngồi trong chăn
"May nhờ công đức bần tăng
"Vợ chồng nhà ấy sinh thằng cu con
"Ấy là duyên méo lại tròn
"Làm cho Khoa thị héo mòn vì ghen
"Tức lồng tức lộn một phen
"Lại đem hận ấy đổ lên đầu này
"Bảo là ta phá cơ may
"Mài dao muốn kiếm sư thầy đổ oan!!!

Rên, K. giật thót kinh hoàng
Thì ra Khoa thị dã man vô cùng
Đã toan cưa cẩm cướp chồng
Lại còn hãm hại cả ông sư hiền
Rên, K. giật thót kinh hoàng
Thì ra Khoa thị dã man vô cùng
Đã toan cưa cẩm cướp chồng
Lại còn hãm hại cả ông sư hiền
Sự đời đen trắng đảo điên
Làm ơn nên tội chuốc phiền vào thân

Lòng thành Rên mới ngẩng lên
"Thầy quả là vị thánh hiền độ nhân
"Chúng tôi mắt lấm bụi trần
"Con đường chân lý còn cần chỉ thêm
"Chị em luôn ở cạnh bên
"Nếu Khoa thị đến, sẽ liên thủ vào
"Dù cho sự thể thế nào
"Cũng không để thị động dao vung quyền
"Động dao thì K. có liền
"Vung chưởng tiểu nữ sẽ xiềng nó luôn
"Thuở nhỏ theo học võ mồm
"Đến nay chửi chó một đòn chết ngay

K. cũng hớn hở vui thay
Quyết tâm hộ vệ sư thầy chân tu
Đúng là đạo hạnh thâm u
Một lời chân ý đã thu đạo tràng.....

----

Anno mới hỏi vội vàng
"Thế ra sự thể rõ ràng làm sao
"Thảo nào từ chốn cầu ao
"Đến nơi cửa chợ chỗ nào cũng kêu
"Rằng Khoa thị thích làm liều
"Hoá ra quyến rũ chồng yêu của người


Bĩu môi Rên mới cướp lời
"Cái tay sờ mó giữa đùi bỏ ra
"Đừng nhân cơ hội vuốt xoa
"Đây đạp một cái đấy ra cám liền
"Nghe rồi chớ nói luyên thuyên
"Vung tin khắp chốn kiêm tiền ba hoa.


------

Lại quay về chốn chùa xa
Buổi chiều hôm ấy Rên ta đứng rình
K. thì nấp ở đầu đình
Nếu Khoa đi đến thình lình hạ luôn!
Bỗng nghe tiếng bước chạy dồn
Trên con đường gạch dẫn lên trên chùa
Hai người nín thở mà chờ
Khoa kia lớn mật, bây giờ biết tay
Bóng người vừa thoáng bụi cây
Hai nàng thục nữ nhẩy ngay ra ngoài
Tiếng thét vang đến chói tai
"Kẻ nào hỗn xược đến đây ngông cuồng?
"Phật môn đâu phải chốn thường
"Mà sao dám loạn hết đường đúng sai?"

Người kia ngã đến bò toài
Mặt xanh như lá tóc tai rào rào
Ai dè là một anh hào
Bi Bô Sùng đó xanh xao mặt mày
Rên, K. ngơ ngác dừng ngay
Tưởng ai lại hoá ra tay canh chùa
Áo quần nửa thiếu nửa thừa
Có đôi guốc mộc chẳng vừa đôi chân
Đỡ Sùng đứng dậy đã xong
Cả ba quay lại vào trong cửa chùa
Sư thầy đứng đó bao giờ
Từ bi cười mỉm đạo vô bến bờ
"Thành thì là một cơn mơ
"Nghiệp mà chưa định càng chờ càng xa
"Chính quả Không giới bao la
"Nhược bằng chưa đạt thì ta độ trì
"Sùng ngươi sợ hãi cái chi
"Cứ nên nói rõ, ta thì giúp lo

Bi Bô trấn tĩnh cơn lo
Nhịp tim chậm lại thẹn thò kể ra

Nhà chùa thịt chó hôm qua
Sùng ôm một đĩa với ba khúc dồi
Rượu ngon lại có đủ mồi
Xơi cho một bữa mắt môi lừ đừ
Trưa nay bụng bỗng phập phừ
Dường như tâm sự đang chờ tuôn ra
Quần cho một trận phong ba
Như sôi như réo như la như vần
Cửa chùa thanh tịnh vô ngần
Sùng kia biết thế ôm quần chạy xa
Bờ sông bát ngát phù sa
Ngô non một bãi bao la ngút ngàn
Ngẫm rằng trong cõi nhân gian
Khoái như thế ấy đứng hàng thứ hai (*)
Vi vu gió thổi bãi dài
Một màu xanh ngát nắng phai cuối trời
Lơ thơ nước chảy chia đôi
Thoảng trong hương gió như lời nỉ non
Hồn Sùng khoan khoái nhẹ nhàng
Bao nhiêu giông bão lẹ làng tuôn ra
Tiếc xanh gần với biếc xa
Sùng còn ngồi lại nhẩn nha ngáp ruồi
Nghĩ rằng bát ngát không người
Thảnh thơi cứ hát đôi lời tỉ tê
Đắm trong hương vị phê phê
Ngân nga cất giọng lè nhè dăm câu.

Chẳng ngờ sát mép bãi dâu
Khoa khi ấy đi đâu qua đàng
Thoảng hương trong gió mơ màng
Lại đưa lời hát nhẹ nhàng xa xăm
Dù lòng đầy những hờn căm
Nhưng dây lãng mạn vẫn chăng trong hồn
Tưởng như tiếng gọi cõi tiên
Xăm xăm cô mới rẽ xuyên ngô đồng
Trông chừng thấy bóng đàn ông
Lòng xuân tràn ngập tình nồng giao thoa
Người kia trông cũng hào hoa
Tấm lưng dài rộng hở ra giữa trời
Tuy rằng chàng vẫn còn ngồi
Nhưng xem phong thái cũng đời tiêu dao
Thế rồi bước thấp bước cao
Khoa hăng hái bước vào làm quen !!

Sùng đang mải hát liên miên
Giật mình đã thấy đến liền giai nhân
Hây hây má đỏ bồ quân
Tóc mai buông nhẹ qua chân lông mày
Thẹn thùng tay nắm bàn tay
Môi đào hé mở phô bày hàm răng
Ô kìa cặp mắt long lanh
Liếc ngang liếc dọc còn nhanh hơn ruồi
Yểu điệu cô mới ngỏ lời
"Cớ sao quân tử ngồi chơi chốn này
"Thiếp vừa đi chợ qua đây
"Bãi ngô vắng vẻ ta bầy cuộc vui

Lẳng lơ là thói của trời
Đa tình cũng thể tiễn người bến ma
Vài lời đưa đẩy vào ra
Sùng đà hớn hở như hoa tươi cười
"Dù cô không đẹp ngời ngời
"Nhưng hơn ối kẻ bán xôi đầu đường
"Càng hơn con mẹ đi buôn
"Chân tay ăn đứt cái phường thợ xây
Lòng Sùng cũng thấy say say
Nhưng mà thanh tịnh vốn dầy thiền tâm
Chỉ toan ve vãn bướm ong
Nhưng Khoa đã đã cởi dây hồng tháo then
Hoá ra tán NA chẳng nên
Nên Khoa bức xúc không kìm được tâm
Gặp chàng trai trẻ thanh tân
Thù kia quyết trả một lần mới ngoan

Thấy thế Sùng hãi quá chừng
"Chưa chi nàng đã bừng bừng thế kia
"Sức tôi được mấy cho vừa
"Cái thân còm cõi đẩy đưa mấy hồi?
Ai dè Khoa thét tơi bời:
"Đàn ông như thế là đời bỏ đi
"Ta đây làm phúc cho mi
Dứt lời rút phắt dao kia sáng loà
Dí ngay vào chỗ giao hoà
Khiến Sùng suýt ngất mắt hoa mòng mòng
Nhưng rồi trấn nhiếp trong lòng
"Sư thầy đã dậy : Hiểm hung dù nhiều
"Vững tâm tỉnh trí bao nhiêu
"Thì dù tai hoạ muôn điều cũng qua
Thiền cơ đã giác ngộ ra
Từ từ Sùng mới ba hoa mấy lời

Rằng "Dù vật đổi sao dời
"Lòng tớ đã ước hẹn người trong mơ
"Hôm nay ấy đến bất ngờ
"Quần còn chưa kéo, áo hờ vứt bên
"Ấy làm tớ sợ phát run
"Còn đâu hơi sức mà đùn đẩy nhau
"Mọi khi tớ khoẻ như trâu
"Nhưng mà cảm gió bụng đau mất rồi
"Bây giờ tớ kể một người
"Phong tư tài mạo tuyệt vời cho coi
"Ấy mà nhìn một lần thôi
"Chắc không đẩy tớ ngã ngồi ở đây.

Nghe lời Khoa thấy ngất ngây
"Xem ra chú cũng là tay thật lòng
"Chiều nay chị muốn đèo bòng
"Nhưng mà bụng chú còn phồng thế kia
"Có muốn đi đánh đò đưa
"Cũng không được mấy, tà lưa phí hoài
"Nói xem người ấy là ai
"Phong tư tài mạo, dẻo dai hào hùng?

Thấy Khoa cái ý đã ưng
Cái tâm đã thuận, cái tình lại xuôi
Sùng mới thỏ thẻ khúc nhôi
"Đó là sư cụ mà tôi cận kề
"Tài hoa kinh kệ miễn chê
"Nhời vàng ý ngọc tràn trề khắp nơi
"Ấy mà được một lần thôi
"Ví như bằng được lên trời một phen

Ngẩn ngơ Khoa cứ ngồi nguyên
Lòng thì mơ tưởng mắt liên láo hoài
Sự đời ai đúng ai sai
Sư là quân tử hay loài ác nhân ?
Ta nay vẫn hận trong lòng
Sư giúp nhà Chip giữ chồng đẻ con
NA vợ vuông con tròn
Làm sao phá được mà còn hoài trông
Nếu mà trừng trị sư xong
Thì thân ta sẽ còn mong được gì?
Căm hờn nên thiếu nghĩ suy
Xem ra sư thực từ bi hiền lành
Giúp người công quả rành rành
Đời ta thôi thế cũng đành đắng cay....

[v]Khoa[/b] vừa khẽ nới vòng tay
Lồm cồm Sùng dậy kéo ngay khoá quần
Mặt thời ngơ ngác bâng khuâng
Nửa còn khiếp sợ nữa dâng ái tình
"Kể ra nàng cũng khá xinh
"Mỗi tội dữ quá làm mình teo cơ
"Nếu mà hiền dịu mộng mơ
"Thì mình cũng chả làm ngơ được nào

Còn đang nấn ná trước sau
Từ xa cô Chip đi đâu qua đường
Tay dắt một thằng cu con
Tay kia xoa cái bụng tròn hơi căng
Thấy Sùng thấp thoáng bên sông
Vấy tay cô gọi "Lại trông xem này
"Cu Tip đã nhớn bằng này
"Đúng dòng sư cụ, mặt mày xinh ghê

Thấy Chip, Sùng vội lên đê
Khoa thì nấp lại bên lề trộm nghe
Tiếng Sùng luyến tiếc lè nhè
Khen con sáng sủa, khen me béo tròn
Mỉm cười Chip mới nỉ non
"Sùng xem đây số có son không này?
"Rổ chanh xơi hết trong ngày
"Mấy chục quả khế ăn ngay một lần
"Chồng tớ thì cứ phục lăn
"Biết đâu đã phễnh cái phần ngang thân?
"Tớ giờ đẻ đã thành thần
"Một rồi hai đứa, khi cần chửa luôn

Sùng nghe cũng thấy vui mồm
Khen lấy khen để miệng trơn như dầu
"Cô Chip giỏi biết là bao
"Quả nhiên hai vợ chồng mau thuận hoà
"Chắc rằng Tê Đê Nờ A
"Thấy Chip trở dạ đẻ ra cu này
"Đồng hồ nó mới lên giây
"Chỉ đến số 8, nó quay chứ gì???

Dưới đê Khoa tưởng ngất đi
Thì ra chúng nó vân vi lại rồi
Tưởng Nờ A mềm nhũn hơi
Hoá ra khí lực phục hồi ghê chưa
Giận này biết mấy cho vừa
Hận này cào xé như cưa cắt lòng
Bao ngày hằng đợi với mong
Vợ chồng chúng nó chẳng nằm với nhau
Rồi ngày nào phải cắt cầu
Ta đi nối lại tình sâu nghĩa dài
Bệnh kia ta đã có bài
Viagrá để hai chục thùng
Nhưng giờ chúng nó trùng phùng
Lại còn ưỡn bụng hào hùng thế kia
Thì ôi mộng ước chia lìa
Hận sao nguôi được, căm thù trào dâng

Hai mắt Khoa bỗng trợn trừng
Nhảy phắt ra đuổi cu Sùng chạy re
Chống nạnh Khoa thét be be
"Thằng kia đứng lại, có nghe không nào
"Vừa rồi nói những làm sao
"Ta không tin nữa, ôi đau hỡi đời
"Tan tành cả một kiếp người
"Vợ chồng chúng nó, ối trời phễnh ra
"Thế là nát cái thân ta
"Ta thề rửa hận không xa có ngày

Sùng cắm đầu chạy về đây
Thấy sư, sự thực tâu bày một thôi

Từ bi sư mở hai môi
Thiền tâm Phật ý lời lời trào dâng
Khiến K. ngơ ngẩn tinh thần
Làm Rên xúc động tần ngần chết thôi
"Ngẫm ra muôn sự tại Trời
"Trời kia đã bắt làm người có chân
"Nếu Sùng cái bụng không giần
"Thì đâu đến nỗi tụt quần ngoài đê
"Làm sao Khoa đến vãn ve
"Rồi thêm cô Chip tay bê bụng mình
"Ngẫm ra cũng bởi do Tình
"Bên thì hạnh phúc bên rình đập tan
"Kẻ mê đến vỡ bàng quang
"Người không chấp nhặt chẳng mảng thị phi.
"Ái tình sao thật lạ kỳ
"Cọc kia chẳng buộc lại ghì vào trâu
"Cuộc đời duyên phận bèo dâu
"Làm sao viết được một câu tận cùng?

Lòng Rên như nắm tơ chùng
Buồn như mây phủ trập trùng núi xa
Mơ màng những nét phù hoa
Tỉnh ra như mộng thiết tha làm gì
Tưởng rằng cứ cố mà đi
Là sang đến cửa từ bi của thầy
Là lôi là kéo về đây
Đứt dây hoàn tục nắm tay cười đùa
Nhưng sư giác ngộ bao giờ
Cửa chùa còn đó ni cô dập dìu
Nửa tình nửa số nửa yêu
Làm sao bỏ được một chiều cho cam.

Nghĩ rồi Rên chắp tay sang
Thành tâm kính cẩn mà hàng lệ rơi
"Tâm thầy như tấm gương soi
"Làm cho đệ tử phải noi thật rồi
"Không yêu thì nói một lời
"Cần tiền bảo thẳng chẳng mơi lòng vòng
"Thật thà trung hậu ai bằng
"Từ bi hỉ xả thiền tâm chất đầy
"Cứu nhân độ thế tháng ngày
"Chính nhân quân tử nhât thầy hiển nhiên
"Anh minh trí dũng đại hiền
"Thay trời hành đạo liên miên suốt đời
"Thần cơ diệu toán tuyệt vời
"Khoan dung độ lượng chẳng vơi bao giờ
"Con nhang đệ tử tôn thờ
"Nghĩa nhân tín lễ vô bờ ai hơn (*)
"Quả nhiên chứng quả Không môn
"Ni cô bà vãi dập dờn xung quanh
"Thầy là một bậc Đại thành
"Dẫu dê hơn nữa cũng không có gì
"Đệ tử duyên chẳng ra chi
"Mới không đến để quy y cửa này
"Dây tình đã đứt từ đây
"Tấm lòng ngưỡng vọng chẳng ngày nào quên
"Tuy không tu được cửa thiền
"Nhưng xin làm kẻ giữ yên cửa chùa
"Khoa kia mà đến làm bừa
"Rên quyết liều đánh cho chừa một phen.

Sư thầy thấy thế vội khuyên
"Ô hay thí chủ sao quên rồi à?
"Trước khi đến gặp bản toà
"Đã mong có được một nhà đầy con
"Đứa bồng đứa dắt đứa ôm
"Kêu khóc đái bậy ị đùn đòi ăn
"Nay chẳng tán được bần tăng
"Tiền không muốn mất, nhưng răng vẫn còn
"Thế thì ta chỉ nẻo đường
"Kiếm người ôm ấp yêu thương tối ngày.

Đứng bên Sùng nở mặt mày
Nhủ thầm trong bụng chuyến này lãi to
Tiếng Rên hít thở phì phò
Chắc rằng sư phụ ban cho vợ chồng
Nhìn Rên mặt mũi đỏ hồng
Dẫu không lơi lả thơm nồng như Khoa
Nhưng mà cứ phải tay ta
Cũng là đến chốn thăng hoa tuyệt vời
Nàng là hoa gạo chưa rơi
Chân tay mập mạp như bơi cạnh mình
Sùng ta yểu điệu thư sinh
Nhưng toàn đồ tốt mới tinh chưa dùng
Kiểu gì mà chả phải xong
Cái ân sư cụ thật không bến bờ.
Sùng còn mơ mộng vẩn vơ
Chợt nghe thấy tiếng dặn dò lạ thay:

"Thí chủ Rên nhớ rõ này
"Cuối làng có một bậc thầy mối mai
"Anno tên đã thật hay
"Mà còn xuất chúng già tay buộc người
"Vợ đánh vỡ đầu chồng rồi
"Thầy khuyên một nhoáng lại lôi lên giường
"Mấy cô bụng phưỡn phườn phườn
"Mồm thầy xử lý, đẹp dường gái trinh
"Ông già thập tử nhất sinh
"Cưới cô gái tuổi cháu mình được ngay
"Thí chủ rạng rỡ thế này
"Thân hình mũm mĩm bánh dầy bánh chưng
"Khéo không chỉ lấy mỗi chồng
"Mà còn cua được mấy ông một lần....

Rên cắn móng tay tần ngần
"Thế thầy mối ấy đòi phần bao nhiêu?

Thói đời quanh quẩn thật nhiều
Chẳng qua cũng lại tiền tiêu thôi mà
Rên kể ra cũng thật thà
Tiền nong là chuyện hỏi ra ban đầu
"Đắt thì tôi chạy thật mau
"Rẻ thì còn đến để cầu lứa đôi
"Sư thầy lý tưởng ngất trời
"Cũng chỉ vì tốn mà thôi dứt tình

Sư cười như nắng bình minh
"Anno thí chủ bình sinh hám giàu
"Ghép người ta lại với nhau
"Kể ra món lễ chừng đâu trăm ngàn
"Nhưng thí chủ chớ bàng hoàng
"Ta còn cách khác mà ràng buộc đây
"Anno vàng bạc chất đầy
"Nữ nhi quả phụ qua tay cũng nhiều
"Nhưng thí chủ quá mĩ miều
"Xuân già hơ hớ yêu kiều lẳng lơ
"Tấm thân oai tựa Thần Đồ (*)
"Mắt đưa như điện đôi bờ vai thon
"Anno một khi đã dòm
"Thế nào cũng thấy thèm thòm muốn xơi
"Thí chủ để Mối lả lơi
"Rồi doạ cho hắn đi đời nhà ma
"Chuyện mà vỡ lở bung ra
"Mối kia e ngại ấy là sẽ xong
"Chẳng còn dám hỏi tiền công
"Phải lo trọn vẹn duyên hồng nghinh phong
"Bằng Mối vẫn cứ lằng nhằng
"Thí chủ đòi lấy làm chồng xem sao?
"Ấy có kế ấy là cao
"Đã không tốn kém lại mau phỉ nguyền

Rên nghe tỉnh ngộ ra liền
Quay về sư cụ chắp quyền vái ngay
"Nay thầy mở mắt chỉ tay
"Bầy cho đường sáng nẻo mây hội rồng
"Ngày mai nhà No thẳng xông
"Mối mà không chịu, lửa châm vào nhà
"Cho hết cái thói ham quà
"Bằng mà ngoan ngoãn mới là khôn ngoan

Dứt lời quay gót về làng
Hôm sau sắp lễ đi sang bên này...

Anno mặt mũi đỏ gay
Hoá ra đã bị sư thầy tóm đuôi
Nhìn Rên quả thật bừng người
Xuân xanh đầy oặp tràn bừa cả ra
Cũng toan bẻ liễu hái hoa
Ai dè Rên đã vung ra mấy bài
Thế là Anno ngậm ngùi
"Thế thôi là thế đành thôi thôi đành
"Tay tớ đụng phải tường thành
"Tiến mà không được muốn lành phải lui
"Mồm tớ nước chảy hoa trôi
"Nhưng không địch nổi một thoi của nàng
"Nàng mà hạ thủ phũ phàng
"Tớ thì đi đứt cái đàng kiếm ăn
"Thấp mưu thua trí một lần
"Tìm cho một cậu nàng vần hàng đêm


Trong lòng nhấp nhổm tính thêm
Kể ra nội vụ dính liền bốn cô
Cô có chồng muốn cặp bồ
Cô son rỗi lại đi vồ lung tung
Cô thì yêu dấu yêu thầm
Cô thì đau khổ kiếm chồng cho nhanh
Để ta phải chiếm thượng phong
Làm cho tan nát mới mong kiếm tiền
Lại còn mấy gã lực điền
Cũng lôi vào cuộc đánh liền một canh
Làm sao rối loạn tanh bành
Làm sao tung toé tung hoành mới vui

Năm xưa NA ngậm ngùi
Gặp ta kể lể khúc nhôi tâm tình
Rằng gã bị thói ươn mình
Đồng hồ chạy bất thình lình là teo
Đa mang một ẻm yêu kiều
Chính là cô Chip má niêu răng vàng
Tình tang nào dám sỗ sàng
Nên nhờ ta buộc một giường với nhau
Ta đem cần, lưỡi đi câu
Chip kia tham kẹo (*) chui đầu vào ngay
Nghe ta tán đến ngất ngây
"NA khoẻ mạnh, mối đây chẳng bằng
Cưới rồi mới ngã cái đoành
Gặp ta hỏi tội cái thằng cu con
Cu con ta hãy còn son
Nên ta lại phải khuyên can đến chùa
Cũng may sư cụ hiền từ
Làm cho êm ấm cho dù giá cao
Cái ơn sư cụ nặng sao
Muốn đem vàng bạc gửi trao đến người
Nhưng sư nhận một nửa thôi
Phần kia trả lại kiếm lời tính sau
Nay Rên từ chùa đến cầu
Thì vì ơn ấy phải rầu lòng thôi
Chẳng có được tiền để xơi
Vừa rồi tí toáy, cứ coi là huề...

Nhưng còn cô ả K. kia
Rõ là lớn mật kiêng dè gì ai
Dám ngầm yêu một chàng trai
Mà không khai báo đến tai mối này
Làng NE không phải cái dây
Ai lôi cũng được ai giầy cũng xong
Muốn cưới phải có tay ông
Không quà không lễ => không chồng không con
Hò hẹn thậm thụt yêu đương
Thì rồi có lúc phải giương mắt nhìn
Anno đôi mắt lim dim
Hình dung ra cảnh đắm chìm của K.
Tình nhân sẽ phải chia xa
Bởi chưng vì nỗi không boa mối này.
Còn Rên hùng hổ ở đây
Vì ân vì nghĩa vì say vì chiều
Giở sổ đôi mắt đăm chiêu
Lại lần nữa vỗ đùi kêu toáng toàng
"Nhà chị đúng số rỡ ràng
"Cứ xui là gặp người sang đến cầu
"Tháng trước sư chẳng gật đầu
"Quả nhiên là sắp làm dâu nhà này...

Rên mắt tròn như cái khay
Hấp ha hấp háy gỉ đầy cả ra
Run run như sợ bị lừa
Mồm thì há hốc tay đưa chuồn chuồn
"Đấy nói thì nhớ liệu hồn
"Lần này mà hỏng đây dồn biết tay
"Lơ mơ cả rễ lẫn cây
"Rên đây mà tức là bay sạch liền
"Cả đời yêu mỗi sư hiền
"Chứ còn như mối, các tiền không ham
"Chẳng qua cái sự nhỡ nhàng
"Nên qua nhờ cậy chứ màng làm chi
"Lấy chồng muốn sớm sớm đi
"Đẻ con đẻ cái rồi phi lên chùa
"Cho nên đấy chớ chọn bừa
"Không là hàng xịn thì chưa nhập phòng.

Anno chúm chím lấy lòng
Buông lời quả quyết là không sai nào
Người này tỏ mặt anh hào
Đẹp trai bậc nhất tài cao trùng trùng
Kiến văn rộng rãi khôn cùng
Từ nơi đô thị đến vùng thôn quê
Cũng đều rành rọt rõ ghê
Thống kê, cổ ngữ nhâm nhi cả ngày
Bẻ bai giọng ngọt văn hay
Văn kia người ấy ai tày ai so....

Nghe No quảng cáo ro ro
Rên cười sung sướng ngẩn ngơ mơ màng
"Thế gian có được mấy chàng?
"Như lời mối nói - đẹp ngang sư thầy
Anno cười toác miệng ngay
"Vội chi nhà chị, mối bầy cuộc đây
"Giáng Sinh mùa ấy đến ngay
"Paris rực rỡ đêm ngày vân vi
"Chàng kia có hẹn đến kỳ
"Hẹn nhau ở chỗ ga kia tự tình......

---------------------

Vờ Ne làng vốn nhiều giai
Thế mà Rên phải ra ngoài tìm duyên
Ba năm lặn lội thuyền quyên
Giờ đây nàng đã sinh liền hai cu
Ngày ngày giặt tã tít mù
Đêm đêm nàng lại lu bù “lang quân”
Đang vui thằng cả đái dầm
Lại thêm thằng bé khóc ầm cả lên
Khiến nàng cáu muốn phát điên
Ước sao lại được vui duyên sư thầy
….
Nhớ từ ngày ấy đến nay
An Nô làm mối dẻo tay rõ nhiều
Thế rồi cũng biến mất tiêu
Hết đi tai tiếng, bỏ điều thị phi

Cô Khoa tuyên bố lâm ly
Chồng thời quyết lấy, con thì còn xem
Giờ cô chẳng thiết đánh ghen
Với nàng Chíp Chíp không thèm quan tâm
“Tê Đê Nờ Á bỏ phăng
“Đồng hồ sáu rưỡi làm ăn được gì
“Có chàng Man Chíc phương phi
“Nước Nga chàng nhớ đến khi hẹn thề…

Chíp kia con cái đề huề
Của thầy công Chíp mọi bề đều ngon
Sướng sao là vợ chồng son
Xem ra con Chíp còn giòn hơn Rên
(Mới hay dòng giống sư hiền
Rõ là rất bõ đồng tiền bỏ ra)

Nàng K. thơ thẩn cửa nhà
Yu lo việc sơn hà chưa xong
Người Việt đau đáu chờ mong
Chàng chưa cách mạng là không quay về
Dao kia mài đến chán chê
Biết rằng dùng được việc gì nữa đâu? 
            
-------
Làng Ne mấy thuở dãi dầu
Có chàng Man Chíc thật ngầu hết chê
Mồm thì dẻo quẹo ai bì
Tấm thân lơi lả đi về lả lơi
Nột cười nở vạn hoa tươi
Một liếc cứa đứt con ruồi làm hai
Nói năng nước chảy mây trôi
Ba tháng trên dưới hai môi không liền

Một hôm thấy túi thiếu tiền
Ở nhà ít vồn chàng bèn sang Nga
Quyết tâm kiếm đủ xây nhà
Xây thêm chuồng lợn chuồng gà chuồng ngan
Một thân nam tử ngang tàng
Xá gì muôn dặm đàng tràng xa xôi

Nước Nga chàng đến đây rồi
Đầu trọc vỡ mật một hơi chay dài
Tung hoành cho tỏ hùng oai
Cho xem rõ mặt anh tài nước Nam
Súng đà lên đạn sẵn sàng
Em nào xớ rớ là chàng shot luôn !!!
(Ba năm súng vẫn nằm ườn)


(Kết thúc 5/2/2005)
 

5 nhận xét:

  1. FR đáp:

    Một năm chẳng phải là lâu
    Mà sao nảy nở bao câu chuyện tình
    Có chàng sư phụ đứng rình
    Hễ ai tài sắc là bình thơ ngay

    Chíp thì bé bỏng hay hay
    Rain thì xinh xắn tóc mây dịu dàng
    Bờ lu mắt biếc mơ màng
    Milly bí ẩn nhẹ nhàng khói sương
    Oshin duyên dáng dễ thương
    Xanh thì dí dỏm thơm hương hoa hồng
    Chi Thuỷ hồn hậu mặn nồng
    Miên thì dịu ngọt bềnh bồng như mơ
    Khoai tây rán mỡ thành thơ
    Why thì bé bỏng đang chờ tình yêu
    In tờ đờ ná (Iltdna) phiêu diêu
    "Si tình cô bé" đáng yêu quá chừng
    Ếch con thì vẫn ngập ngừng
    Cùng Gor tìm chốn tạm dừng bước chân

    .......

    Chitto bên giậu tần ngần
    Phen này không thể lần chần được lâu
    "Long trường" biết sẽ bao lâu
    Biển tình biết sẽ nông sâu thế nào
    Sắc tài khắp chốn dạt dào
    Ta đây phận "gián" biết vào chốn nao

    Trả lờiXóa
  2. FR ĐÁP

    Chitto bên giậu tần ngần
    Phen này không thể lần chần được lâu
    "Long trường" biết sẽ bao lâu
    Biển tình biết sẽ nông sâu thế nào
    Sắc tài khắp chốn dạt dào
    Ta đây phận "gián" biết vào chốn nao


    Mỹ nhân khắp chốn lao xao
    Nàng nào cũng đẹp làm sao bây giờ

    Chi bằng ta đánh bất ngờ
    Tìm nàng Rên rỉ, ta vờ chê bai
    Nàng này đã đẹp lại tài
    Quần hùng khắp chốn chung vai tôn thờ
    Ta làm ra vẻ thờ ơ
    "Khách qua đường để hững hờ chàng Tiêu" (1)
    Thế nào nàng cũng phải xiêu
    Thế nào ta cũng làm liều một phen
    Nhưng đời thì lắm bon chen
    Ngẫm ra phải biết dựng nên kế gì
    À, à, ta sẽ thầm thì
    Làng trên xóm dưới sẽ xì xào ngay
    Rằng Rain chẳng đẹp, chẳng hay
    Rằng nàng xấu lắm, chẳng tay nào nhìn
    Rằng nàng chẳng biết giữ gìn
    Công dung ngôn hạnh mẹ mìn mà thôi
    Rằng nàng chẳng biết văn xuôi
    Chẳng thơ, chẳng nhạc, chẳng chơi đánh cờ...

    Chit tồ bên giậu ngẩn ngơ
    Bày mưu tính kế vẩn vơ trăm đường
    Thế rồi cắp bút lên giường
    Chít ta ngồi thảo Long trường Tân thanh

    Trả lờiXóa
  3. FR ĐÁP

    Ngẫm đời mà thấy đắng cay
    Một thân vàng ngọc một tay anh hùng
    Vậy mà nàng vẫn lạnh lùng
    Qua chùa Thất lục chẳng dừng bước chân
    Cho dù ta cố làm thân
    Cho dù ta viết thơ xuân tặng nàng
    Cớ sao nàng vẫn phũ phàng
    Mắt xanh nàng chẳng ngó ngàng đến ta
    Ân tình theo gió phôi pha
    Cuộc đời đen bạc chẳng thà đi tu
    Tam Tê ẩn chốn mịt mù (*)
    Chùa chiền quạnh quẽ sương mù giăng ngang
    Mây trời vương vấn mơ màng
    Nghe lòng chua xót hai hàng lệ rơi
    Cho nên lòng thấy bồi hồi
    Bóng câu thấm thoắt, bóng người vắng tanh
    Chiều trời chạng vạng rõ nhanh
    Nếu không vội vã thì giành được ai
    Làng Ne nghe nói nhiều giai
    Hào hoa phong nhã cũng hai mươi chàng
    Biết tin lòng dạ bàng hoàng
    Ruột như tơ rối, tim càng thêm đau
    Cuộc đời từng trải dãi dầu
    Lập nên công trạng khi đầu còn xanh
    Rõ ràng một bậc chí thành
    Thạch kim phải mở (*), thác ghềnh vượt qua
    Từ trong Thảo Luận chui ra
    Ngả nghiêng Văn học, lân la Thi từ
    Nhưng đời được mấy xuân thu
    Một là yêu được, đi tu thứ nhì
    Ta đây vốn chẳng cầu kỳ
    Tu thì tu hú, yêu thì nhập môn
    Cứ chờ thì đến hoàng hôn
    Chắc là cũng chẳng thể hơn được nào
    Nay đà quyết chí xem sao
    Cưa nàng quyết liệt, kẻ nào dám ngăn



    (*): Tam Tê = TTT = HT TTT = Hoà thượng Thích Tất Thảy = Chitto
    ;D ;D ;D

    Trả lờiXóa
  4. FR ĐÁP

    Cứ chờ thì đến hoàng hôn
    Chắc là cũng chẳng thể hơn được nào
    Nay đà quyết chí xem sao
    Cưa nàng quyết liệt, kẻ nào dám ngăn :idea-



    (*): Tam Tê = TTT = HT TTT = Hoà thượng Thích Tất Thảy = Chitto -dtb-
    ;D ;D ;D
    [/quote]



    Quả nhiên mưu kế vẹn toàn
    Tam Tê khoái chí đập bàn vỗ tay :leuleu-
    Rập rình đã mấy hôm nay
    Ngó nghiêng theo dõi đã hay sự tình -dtb-
    Nàng Rên thui thủi một mình
    Đêm khuya trằn trọc khóc tình chua cay :(
    Trời cao sao nỡ đoạ đày
    Đào tơ liễu yếu thân này ai thương :aaa-
    Làng trên xóm dưới xem thường
    Tin đồn reo rắc phố phường chê bai
    Đàn bà hễ thấy nguýt dài -ucd-
    Đàn ông hễ thấy là « bye » nàng liền 8)
    Phen này mộng đẹp lên tiên
    Rain xinh, Rain đẹp, Rain hiền của ta :101-
    Dù rằng ta có chua ngoa
    Nếu không làm thế thì ta mất nàng :uuu-

    Rain càng sầu khổ bẽ bàng
    Một mình một cõi không màng đến ai :(
    Một hôm nàng khẽ thở dài
    Đời còn chi nữa mà hoài vấn vương :aaa-
    Thà rằng tìm đến Tiền Đường
    Làm liều như thể Đoạn trường Tân thanh :(

    Bỗng nghe có tiếng lanh chanh
    Cô Chip lễ mễ cháo hành bưng sang ;D
    « Chị ơi, mình vốn đàng hoàng
    Sợ gì đồn đại xóm làng cười chê -ucd-
    Hay là em nói chị nghe
    Tìm thày giải hạn, hê hê, đúng rồi :idea-
    Anno ông mối hơi tồi
    Nhưng lại biết cúng, biết mời âm dương :aaa-
    Giờ ta sắm nải chuối hương
    Cau trầu đủ cả lên đường sớm mai » :xixi-

    Tam Tê rứt tóc bứt tai
    Phen này không được tính sai nước cờ
    Quáng quàng chạy tới Anno
    Vàng ròng, bạc nén, xôi vò đầy tay
    Ghé tai Chit nói thế này
    « ….Đấy, là như vậy…Xin thầy lo cho »

    Hôm sau nắng rõ là to
    Thấy Rain gõ cửa Anno mời vào
    Rain liền khóc lóc nghẹn ngào
    “Thày xem như thế, ai nào có hay...”

    Anno nghe nói nguy thay
    Vội vàng giở sổ xem ngày tháng năm
    Chợt đùi vỗ một cái rầm
    "Khéo thay nhà chị, mai rằm rồi đây
    "Chùa kia có một ông thầy
    "Rõ là chăm chỉ ngày ngày tụng kinh
    "Chị thời gặp lúc chẳng lành
    "Mai lên chùa cúng, dỗ dành nhà sư....

    Chùa kia ở chốn sương mù
    Tam Tê sư phụ gật gù tụng kinh

    Trả lờiXóa
  5. FR ĐÁP

    Quả nhiên mưu kế vẹn toàn
    Tam Tê khoái chí đập bàn vỗ tay :leuleu-
    Rập rình đã mấy hôm nay
    Ngó nghiêng theo dõi đã hay sự tình -dtb-
    Nàng Rên thui thủi một mình
    Đêm khuya trằn trọc khóc tình chua cay :(
    Trời cao sao nỡ đoạ đày
    Đào tơ liễu yếu thân này ai thương :aaa-
    Làng trên xóm dưới xem thường
    Tin đồn reo rắc phố phường chê bai
    Đàn bà hễ thấy nguýt dài -ucd-
    Đàn ông hễ thấy là « bye » nàng liền 8)
    Phen này mộng đẹp lên tiên
    Rain xinh, Rain đẹp, Rain hiền của ta :101-
    Dù rằng ta có chua ngoa
    Nếu không làm thế thì ta mất nàng :uuu-

    Rain càng sầu khổ bẽ bàng
    Một mình một cõi không màng đến ai :(
    Một hôm nàng khẽ thở dài
    Đời còn chi nữa mà hoài vấn vương :aaa-
    Thà rằng tìm đến Tiền Đường
    Làm liều như thể Đoạn trường Tân thanh :(

    Bỗng nghe có tiếng lanh chanh
    Cô Chip lễ mễ cháo hành bưng sang ;D
    « Chị ơi, mình vốn đàng hoàng
    Sợ gì đồn đại xóm làng cười chê -ucd-
    Hay là em nói chị nghe
    Tìm thày giải hạn, hê hê, đúng rồi :idea-
    Anno ông mối hơi tồi
    Nhưng lại biết cúng, biết mời âm dương :aaa-
    Giờ ta sắm nải chuối hương
    Cau trầu đủ cả lên đường sớm mai » :xixi-

    Tam Tê rứt tóc bứt tai <ooo-
    Phen này không được tính sai nước cờ :eee-
    Quáng quàng chạy tới Anno
    Vàng ròng, bạc nén, xôi vò đầy tay :aaa-
    Ghé tai Chit nói thế này
    « ….Đấy, là như vậy…Xin thầy lo cho » :aaa-

    Hôm sau nắng rõ là to
    Thấy Rain gõ cửa Anno mời vào 8)
    Rain liền khóc lóc nghẹn ngào
    “Thày xem như thế, ai nào có hay...” :(

    Anno nghe nói nguy thay
    Vội vàng giở sổ xem ngày tháng năm :huh-
    Chợt đùi vỗ một cái rầm
    "Khéo thay nhà chị, mai rằm rồi đây :bok-
    "Chùa kia có một ông thầy
    "Rõ là chăm chỉ ngày ngày tụng kinh :aaa-
    "Chị thời gặp lúc chẳng lành
    "Mai lên chùa cúng, dỗ dành nhà sư.... :P

    Chùa kia ở chốn sương mù
    Tam Tê sư phụ gật gù tụng kinh :aaa-

    Trả lờiXóa