21-12-2008, 11:04 AM
Sáng thế ký (Genesis)
Ngày Mặt Trời
Người Việt Nam xưa không dùng tuần 7 ngày, mà tuần là 10 ngày hoặc 9 ngày tùy theo tháng đủ hay thiếu.
Những người truyền giáo đầu tiên vào Việt Nam và đặt chữ Quốc ngữ là các giáo sĩ Bồ Đào Nha, khi đó theo truyền thống lấy Ngày Mặt Trời làm ngày đầu tiên của tuần, do đó đã đặt tên các ngày trong tuần bằng cách đánh số thứ tự:
- Ngày Mặt Trời, ngày thứ Nhất là ngày của Chúa - Chúa nhật, sau đổi là Chủ nhật
- Ngày Mặt Trăng là Thứ Hai, rồi Thứ Ba, Thứ Tư,...
Quy tắc này trở thành chuẩn trong Tiếng Việt thời tiếp nhận phương Tây. Tuy nhiên sau khi các nhà truyền giáo Bồ Đào Nha rút đi, thì người Pháp tiến vào và chiếm Việt Nam làm thuộc địa. Người Pháp theo truyền thống Ngày Mặt Trăng là đầu tuần, và Ngày Mặt Trời là cuối tuần.
Và một kết quả của việc hai truyền thống đó cùng có mặt ở Việt Nam là không có Thứ Nhất, và câu hát trẻ con mà ai cũng biết: Thứ Hai là ngày đầu tuần....
Vườn Địa đàng
23-12-2008, 10:07 PM
Do phạm tội, mà lại là từ việc do con rắn xúi giục, nên rắn bị biến thành xấu xí và là kẻ thù của loài người. Eva phải chịu nỗi khổ của người phụ nữ khi sinh nở, Adam phải làm lụng để nuôi vợ con nheo nhóc của mình cho đến khi không làm được nữa thì thôi. Và cả hai bị đuổi khỏi vườn Địa Đàng xinh đẹp kia, lại còn mang tội vĩnh viễn (vì thế con cháu mới có lễ Rửa tội ngay từ khi mới sinh ra).
Cũng do chưa kịp ăn quả cây Sự Sống, nên họ không sống lâu mãi được, nhưng chắc cũng có ngửi thử tí rồi, nên sống đến gần một nghìn tuổi cơ, con cháu đông đúc khắp mặt đất.
Lần theo mốc thời gian trong Kinh thánh, thì sự kiện vườn Eden là vào khoảng 4 nghìn năm trước Công nguyên (có tài liệu tính kiểu khác thì ra khoảng 15 nghìn năm TCN).
Câu truyện lại còn gợi mở một số điều để các nhà Thần học TCG về sau khai thác, như sự xuất hiện của các Thiên thần, và con rắn là hiện thân của Satan, mà cả Satan và thiên thần đều có trước thế giới.
Adam và Eva bị đuổi khỏi Eden, tượng của Rodin.
(Rodin là một điêu khắc gia bậc thầy, rất nổi tiếng, người Pháp. Tớ rất thích tượng của tác giả này.)
Trong Kinh thánh còn nhiều câu truyện đã dần trở thành kinh điển:
- Đại hồng thủy và ông Noê (Noah), và Cầu vồng là dấu hiệu giao ước rằng Thiên Chúa sẽ không bao giờ làm vậy nữa. Đây là giao ước có chữ ký đầu tiên.
- Tháp Babel: loài người sinh sôi đông đúc, và muốn làm một cái tháp thật cao lên đến tận trời. Họ xây tháp cao mãi, cao mãi. Thiên Chúa thấy điều đó là không hay nên đã biến ra mỗi người nói một thứ tiếng khác nhau, để không ai hiểu ai được nữa. Và thế là tháp không thể hoàn thành (nhưng lại có bác Babel trong này thì vẫn hoàn thành).
Trên thực tế, các nhà khảo cổ cho rằng tháp Babel đã từng có thật, là ngôi tháp cao nhất của thành phố Babylon cổ đại, cao đến hơn trăm mét. Với thời đó thì ngọn tháp đó là vĩ đại nhất rồi.
- Đại hồng thủy và ông Noê (Noah), và Cầu vồng là dấu hiệu giao ước rằng Thiên Chúa sẽ không bao giờ làm vậy nữa. Đây là giao ước có chữ ký đầu tiên.
- Tháp Babel: loài người sinh sôi đông đúc, và muốn làm một cái tháp thật cao lên đến tận trời. Họ xây tháp cao mãi, cao mãi. Thiên Chúa thấy điều đó là không hay nên đã biến ra mỗi người nói một thứ tiếng khác nhau, để không ai hiểu ai được nữa. Và thế là tháp không thể hoàn thành (nhưng lại có bác Babel trong này thì vẫn hoàn thành).
Trên thực tế, các nhà khảo cổ cho rằng tháp Babel đã từng có thật, là ngôi tháp cao nhất của thành phố Babylon cổ đại, cao đến hơn trăm mét. Với thời đó thì ngọn tháp đó là vĩ đại nhất rồi.
Tổ phụ Abraham
Bộ kinh Do Thái - chính là Cựu Ước của Kitô giáo - được ghi chép chính thức khoảng 700 năm Trước Công nguyên.
Dễ dàng thấy rằng bộ kinh Do Thái chỉ quan tâm đến duy nhất dân tộc Do Thái. Do đó Thần Giêhôva - khi đó cũng chỉ mang tính chất một vị thần của riêng một dân tộc. Vị thần này chỉ quan tâm chăm sóc, thưởng phạt, dạy dỗ, và đòi hỏi sự cúng tế quỳ lạy của dân tộc Do Thái, mà không thấy nói gì đến các dân tộc khác (dù rằng cùng là con cháu Adam Eva cả).
Bộ kinh Do Thái giáo này có vẻ giống một bộ Huyền sử của người Do Thái, và cũng là linh hồn của dân tộc này, khiến cho họ đi đâu cũng gắn kết thành một khối, một Dân tộc được Giêhôva chọn, một dân tộc tôn quý hơn tất cả trong mắt Thần Giêhôva.
Mặc dù các tôn giáo sau như Kitô giáo, Hồi giáo cũng sử dụng kinh Do Thái là một phần không thể thiếu cho Độc thần luận của mình, nhưng luôn thoát ly ý tưởng rằng Jehovah (Giêhôva) là Thần riêng của người Do Thái. Người Kitô giáo đã nâng Thần Jehovah thành Thiên Chúa, người Ả Rập nâng lên thành Đấng Allah, là Thượng đế của mọi dân tộc, mọi người trên thế giới, mà trước tiên là của riêng tín đồ đồng giáo.
Abraham - bạn của Thần Giêhôva - được coi là Giáo trưởng đầu tiên của cả Do Thái giáo, Kitô giáo, Hồi giáo.
Tổ phụ Abraham có con trai đầu lòng tên là Ismael (Ítmaen) với người hầu gái, nhưng bà vợ cả bắt ông phải đuổi hai mẹ con đi vào trong hoang mạc, từ đó sinh sôi thành các dân tộc khác, nhưng không được coi là dòng dõi chính thống của Abraham.
Rồi bà vợ cả sinh con trai là Isaac (Isắc). Nhưng Thần Giêhôva yêu cầu ông Abraham phải giết con trai mình để hiến tế máu cho Thần giống như ông từng hiến tế các con vật dê, cừu. Abraham đã ngoan ngoãn vâng lời Thần, nhưng khi vung dao lên thì một Thiên sứ hiện ra bảo đó là Thần Giêhôva thử lòng ông, qua đó Thần càng tin tưởng ở sự trung thành của ông hơn, chắc chắn hứa rằng hậu duệ của ông, của Isaac sẽ được Thần coi sóc, và sẽ có được đất Canaan màu mỡ để sinh sống. Đất Hứa đó chính là vùng Israel và Palestin ngày nay.
Người Ả Rập thì cho rằng Ismael mới là người ông Abraham đem đi hiến tế, và Ismael là tổ tiên người Ả Rập, và do đó Hồi giáo mới là chính thống của dòng dõi Abraham. Nơi Abraham hiến tế chính là Tảng đá khởi thủy ở Núi Đền - Jerusalem, nơi họ dựng ngôi đền mái vàng nổi tiếng.
Ngôi đền ở Jerusalem, nơi người được coi là đặt đúng tại Bàn thờ đầu tiên thờ Giêhôva vào 2000 năm trước Công nguyên
Trên tảng đá này, Abraham đã suýt giết con trai (Ismael hoặc Isaac, tùy tôn giáo) để hiến tế. Đây cũng được tin là tảng đá đầu tiên mà Thần Giêhôva tạo ra, vì vậy gọi là Tảng đá Khởi thủy (Foundation rock)
Nếu theo các địa danh ghi trong Kinh Hebrew, thì con đường mà Abraham rời bỏ quê hương để đến Đất Hứa là như sau:
Có thể thấy đó là hành trình của một bộ lạc du mục dắt theo các đoàn gia súc, luôn men theo các dòng sông, nguồn nước để tìm một nơi định cư tốt hơn. Cuối cùng họ đã chọn vùng đất nằm giữa Biển Chết và Địa Trung Hải làm nơi dừng chân. Tuy nhiên khi Abraham đến đây, thì vùng đất này đã có chủ, là các bộ tộc định cư, các tiểu vương quốc với thành thị đã hình thành. Do đó bộ lạc của Abraham không dễ dàng có được các mảnh đất tốt.
Nạn hạn hán và đói kém đã buộc bộ lạc du mục này phải di cư tiếp tục sang đất Ai Cập và chấp nhận làm một dân tộc thiểu số trong lòng đế quốc Ai Cập khi đó đang ở đỉnh cao của các triều đại thời Trung Vương quốc (Middle Kingdom).
06-01-2009, 05:46 PM
Moses
- Nước sông Nil biến thành máu - Nạn Ếch nhái - Nạn Muỗi mòng
- Nạn Ruồi nhặng - Dịch bệnh - Nạn Ung nhọt ghẻ lở
- Mưa đá - Nạn châu chấu - Bóng tối bao trùm ba ngày
- Và tai họa thứ 10 khủng khiếp nhất: Tất cả các con đầu của đất Ai Cập đều bị giết chết, từ con trai Pharaon đến con người nô lệ, kể cả con các súc vật.
Đêm của tai họa thứ 10 gọi là đêm Vượt Qua (Pass Over), đêm Thần Giêhôva bay qua trên đất Ai Cập. Đến lúc này thì người Ai Cập thậm chí tặng của cải để người Israel rời đi. Thần Giêhôva hóa ra một cột lửa ban đêm và cột mây ban ngày để dẫn đường hướng đến bờ Biển Đỏ.
Tuy nhiên Pharaon lại mang quân truy sát đoàn người. Lần này Moses theo lời Thần Giêhôva đã nâng cây gậy trên mặt Biển Đỏ: Biển rẽ ra làm hai cho đoàn người Do Thái đi qua, và khi đoàn quân Ai Cập đuổi theo thì nước ập vào chôn vùi toàn bộ.
Hình ảnh Moses rẽ Biển Đỏ được nhắc lại rất nhiều trong các giai thoại tôn giáo, như là bằng chứng của quyền năng Thiên Chúa đã ban cho Ngôn sứ của Ngài.
Có người liên tưởng truyền thuyết trên với việc lụt lội ở Hà Nội tháng 11, xảy ra sau vụ Thái Hà và Tòa Khâm. Khi đó tôi đã viết rằng : "Nếu God là có thật và điều đó là do God tạo ra, thì có thể thấy rằng God là nhỏ mọn, độc ác và tàn bạo".Thần Giêhôva sẵn sàng giáng tai họa xuống cho dân tộc, đất nước khác vì Thần chỉ yêu quý mỗi dân Do Thái mà thôi.
Tranh vui về đề tài rẽ nước biển
Moses quảng cáo bảo vệ môi trường biển
Mười điều răn
Có hai bộ phim liên quan đến câu truyện này mà tôi đã xem, là "Mười điều răn" (ten commandments) và Indiana Jones tập "Chiếc rương thánh tích" (Raiders of the lost Ark).
Bộ phim Mười điều răn mô tả lại chi tiết và sinh động cuộc đời của Moses từ khi là con nuôi của Pharaoh cho đến khi qua đời mà vẫn chưa được đặt chân vào Đất Hứa.
Còn trong bộ phim Indiana Jones tập đầu tiên, Jones đã đi tìm chiếc Rương thánh tích, chính là cái Khám giao ước chứa các điều răn của Chúa. Cuối cùng Jones tìm thấy nó ở Ai Cập, và dưới đây là cảnh lấy cái Khám giao ước ra khỏi bệ đá cất dấu nó hơn hai nghìn năm. Cái rương có đòn xỏ vào để dễ dàng mang đi theo chuyến du hành của người du mục, bên trên là hai vị thần có cánh che cho nắp rương, bên trong là những thánh tích thiêng liêng có quyền năng đặc biệt.
Tiếp chuyện Kinh thánh
Định cư ở đất Canaan
04-03-2009, 03:00 PM
Tiếp chuyện Kinh Thánh...
Tượng David
Và chàng David sau một thời gian theo gót đồng chí Ongxabeo của làng Phượt nhà ta lượn quanh các quán ăn
04-03-2009, 07:54 PM
David và Solomon
Niên biểu kinh Do Thái
Ziggurat
Tháp Babel
Núi Sinai
Tu viện St.Catherine
Thực ra thì cũng không ai biết được núi Sinai thực sự nằm ở đâu, và cũng không ai khẳng định chắc chắn có núi Sinai hay không.
Ngọn núi mà hầu hết mọi người hiện nay tin là núi Sinai vốn tên là núi Serbal, nhưng vì vào năm 300, bà Thái hậu Helena - St.Helena, mẹ của Constantinople đại đế đã tìm đến đây và khẳng định đây là núi Sinai, nên 1700 năm qua hầu hết người Kitô giáo tin vậy. Và do đó bán đảo cũng mang tên Sinai luôn.
Tuy nhiên, về sau nhiều người đặt ra giả thuyết khác nhau về vị trí thực sự của núi Sinai huyền thoại, căn cứ vào các chi tiết trong Kinh Do Thái về con đường đoàn người đi, nơi họ cắm trại, vùng hoang địa,..., từ 1500 năm TCN, nên nói rằng vị trí đang lễ bái là sai.
Có thuyết căn cứ vào hiện tượng về núi Sinai khi người Do Thái đến: Khi Moses lên núi thì có tiếng kèn vang rền khắp trời đất, đỉnh núi sáng rực trong mây và lửa, đất rung chuyển khi Thần Jehovah - Thiên Chúa - Allah ngự xuống đỉnh núi, do đó cho rằng núi Sinai phải là một ngọn núi lửa, và phải nằm ở phía bán đảo Ả Rập, hay ở ngay thành cổ Petra nổi tiếng.
Và thế là có đến nửa tá vị trí được đưa ra cho núi Sinai. Còn người hành hương thì bao thế kỷ qua cũng chỉ đến một nơi mà thôi.
Một số vị trí núi Sinai, trong đó vị trí dưới cùng - núi Serbal - được tín đồ Kitô giáo lễ bái từ 1700 năm nay.
Có người cho rằng đó chỉ là con đường chạy giữa hai vùng hồ ở phía Bắc bán đảo Sinai. Cũng có thuyết cho rằng xưa kia khi mực nước biển còn thấp, giữa châu Phi và bán đảo Sinai còn có một dải đất nối liền ở bên trái bán đảo, và Moses đã dẫn đoàn người chạy theo đường này để xuống núi Sinai - Serbal ở phía nam.
Cũng có thuyết cho rằng "Biển Đỏ" mà Moses vượt qua là ở vịnh biển phía bên phải bán đảo Sinai, chứ không phải bên trái. Có thăm dò địa chất cho thấy ở khu vực đáy biển này có một hành lang địa chất nối hai bờ biển, độ sâu chỉ khoảng 300m, trong khi đáy biển hai bên hành lang đó sâu đến khoảng 1000m; do đó có thể thời xa xưa nó nổi trên mặt nước. Theo thuyết này thì núi Sinai thực sự nằm ở Ả Rập.
Túm lại, khảo cổ học, lịch sử học vẫn chưa tìm thấy nơi chính thức cho Núi thánh Sinai và khoa học cũng chưa chứng minh công nhận hay phủ nhận những câu chuyện trong Kinh thánh.
16-03-2009, 02:05 PM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét